Home Uncategorized “Ánh mắt trìu mến của bác sĩ là hình ảnh tôi mãi...

“Ánh mắt trìu mến của bác sĩ là hình ảnh tôi mãi không quên trong lần vượt cạn này”

0

Đó là lời tâm sự xúc động mà chị Đoàn Như Quỳnh gửi tới các bác sĩ, điều dưỡng khoa Sản, Vinmec Nha Trang, cũng là cho chính mình và thiên thần nhỏ xinh xắn vừa chào đời.

“Chị Quỳnh ơi! Ngắm con gái này…”

Một sinh linh bé bỏng trắng như tuyết hiện rõ dần, nước mắt tôi tuôn trào, hạnh phúc vô biên.

Mang thai lần 2 ở độ tuổi ngoài 40 – độ tuổi được khuyến cáo không nên sinh nở, tôi đã đặt trọn niềm tin vào các bác sĩ Khoa Sản, Bệnh viện Vinmec Nha Trang ngay từ những ngày đầu thai kì. Từng buổi thăm khám và tư vấn trong 40 tuần với bác sĩ Võ Triệu Đạt càng củng cố niềm hy vọng của vợ chồng tôi.

Và rồi ngày quyết định ấy đã đến, tôi nhập viện, cảm xúc đan xen. Tôi đã khóc oà như một đứa trẻ khi nằm trên băng ca, kí ức ca mổ đẻ của 12 năm bỗng trước hiện ra trước mắt: Một băng ca lạnh lẽo nằm giữa phòng mổ, hàng chục bóng đèn chiếu sáng xung quanh, tiếng lạch cạch của vật dụng y tế, sự im lặng đến lạnh lùng của y bác sĩ… Cảm giác lo sợ đến tận cùng. Mặc dù được người thân và các điều dưỡng an ủi, động viên, nhưng nước mắt tôi vẫn cứ tuôn rơi.

Vừa vào khu vực phòng cách ly hồi sức để hoàn thiện các bước chuẩn bị cho ca mổ, tôi đã nhận được những ánh mắt và nụ cười trìu mến của bác sĩ, điều dưỡng. Họ hỏi han, động viên tôi: “Gần được đón con chào đời rồi, đừng khóc nữa nhé chị Quỳnh”, “Chị yên tâm nha, chỉ một chút nữa thôi là gặp con rồi”,  “Hít thở sâu vào chị ơi, đừng lo lắng gì nhé”…. Cô điều dưỡng đi bên cạnh, nắm chặt lấy tay tôi như muốn truyền một chút hơi ấm của người thân. Nhìn những nụ cười đầy gần gũi của các y bác sĩ xung quanh, tôi đã nhẹ lòng hơn nhiều.

Băng ca được đẩy vào trong phòng mổ, tôi lại bắt đầu lo sợ. Đón tôi ngay cửa phòng mổ là cả một ê kíp các bác sĩ, điều dưỡng, với những nụ cười ấm áp.  Vừa thấy tôi khóc, tất cả đều động viên hỏi han trò chuyện. Ánh mắt nhân từ, trìu mến của bác sĩ Thái Bằng, bác sĩ Tôn Thất Quang, đến nụ cười hiền hậu của bác sĩ Triệu Đạt và các điều dưỡng lúc ấy có lẽ sẽ là hình ảnh in sâu mà mãi mãi tôi không thể quên. Kí ức một phòng mổ lạnh lẽo của quá khứ đã hoàn toàn tan biến. Tôi như được vỗ về, được che chở, được chăm sóc quan tâm, thư thái và an nhiên.

Trong cảm giác nhẹ nhàng, bình an ấy, tiếng khóc chào đời của con gái vang lên xen lẫn tiếng chúc mừng của bác sĩ Đạt: “Em bé hồng hào dễ thương lắm chị Quỳnh ơi”. Liền bên cạnh, bác sĩ Bằng tiến gần chia sẻ: “Em bé khóc to, khoẻ mạnh Quỳnh nhé, ca mổ gần xong rồi, em chờ một chút, các cô sẽ đưa bé đến cho em nhìn thấy con nhé”.

Nhìn con gái vừa mới cất tiếng khóc chào đời đang an nhiên trong vòng tay cô điều dưỡng, nước mắt tôi lại nhạt nhoà trong hạnh phúc. Các bác sĩ vẫn đang tiếp tục hoàn thiện ca mổ trong khi môi tôi đã kịp đặt lên trán con gái yêu một nụ hôn đầy mãn nguyện.

Vinmec – Bệnh viện Quốc tế ư? Còn hơn thế nhiều con gái ạ.

Con gái ơi! Nếu sau này con có hỏi điều gì ngoài gia đình mình mà mẹ nhớ nhất trong thời khắc vượt cạn ấy, thì đó chính là ánh mắt, là nụ cười, là giọng nói đầy nhân ái và quyết tâm của các bác sĩ bệnh viện Vinmec Nha Trang, những tay chèo đã đưa mẹ con mình vượt cạn thành công.

Nha Trang, 10h32′ ngày 05/02/2018 – thời khắc con gái cất tiếng khóc chào đời

Ba – Mẹ (Trọng Vỹ – Như Quỳnh)

Hình ảnh vợ chồng chị Quỳnh – anh Vỹ hạnh phúc ngập tràn bên thiên thần nhỏ:

NO COMMENTS

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Exit mobile version