Trải qua cuộc vượt cạn lần đầu tiên tại Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec Times City, chị Nguyễn Thu Thủy (sinh năm 1991, ở Hà Nội) đã rất hài lòng. Chị đã gửi lại những đánh giá với nhiều “điểm cộng” dành cho các bác sĩ, điều dưỡng khoa Sản Vinmec.
Chị cho biết: Đầu tiên, tôi cũng còn phân vân, nhưng sau khi đi khám ở Vinmec Times City một lần tôi đã chốt lựa chọn nơi sinh. Ở tuần 32, tôi đến khám tại Vinmec thì được bác sĩ siêu âm Phạm Minh Kiêm phát hiện bào thai bị suy dinh dưỡng do tình trạng hẹp động mạch nuôi con bên trái và bánh nhau canxi hoá độ 2. Với bệnh này, khi phát hiện sớm thì rất dễ chữa. Nhưng ở tuần 32 rồi thì rất khó can thiệp.Trời đất như sụt dưới chân tôi”.
Thấy tôi khóc như mưa, bác sĩ Kiêm đã trấn an và tư vấn : “Mẹ căng thẳng sẽ ảnh hưởng đến em bé nên mẹ cần bình tĩnh. Có chẩn đoán chính xác rồi, các bác sĩ sẽ có kế hoạch để sức khỏe của mẹ và em bé được tốt nhất”. Cách làm việc cẩn thận, tư vấn chu đáo của các bác sĩ ở đây khiến tôi không còn quá hoang mang về sức khỏe của bé và yên tâm theo dõi thai. Tôi cũng quyết định đăng ký gói sinh ở Vinmec luôn dù không có bảo hiểm.
Đến khi tôi được 37 thì đã bị canxi hoá độ 3, có chỉ định phải mổ lấy thai ngay. Ngày 11/1, bác sĩ Đỗ Thị Ngọc Lan – người theo dõi định kỳ đã trực tiếp mổ đẻ cho tôi. Lúc gây tê, tôi có cảm giác bác sĩ gây mê cho lượng thuốc rất tốt. Bởi lúc kim đâm vào tuỷ sống, tôi chỉ thấy hơi buốt buốt và có cảm giác mỏi mỏi trong ngưỡng chịu đựng được. Tôi nhắm mắt lại một lúc thì đã nghe tiếng con oe oe rồi. Bé nặng 2,3kg. Vì đã tiên lượng bé bị suy dinh dưỡng do canxi hóa nhau thai, nên ekip mổ cũng có cả bác sĩ sơ sinh đón bé. Điều này làm tôi rất ưng. Bé đã được khám tim phổi ổn định rồi mới chuyển ra lồng ấp chờ mẹ làm da tiếp da.
Các sản phụ đến Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec Times City luôn được các bác sĩ và điều dưỡng ở đây hỗ trợ,chăm sóc tận tình.
Bác sĩ Lan mổ cho tôi cũng rất mát tay, vết mổ rất mảnh và khô nhanh nên tôi hồi phục khá tốt. Sau khi mổ, tôi được chuyển ra Phòng hậu phẫu trong tình trạng tỉnh táo, chỉ hơi chóng mặt do tác dụng của thuốc tê. Bé được cô điều dưỡng đặt lên người mẹ da tiếp da. Tôi có sữa non về nên bé đã được bú ngay sữa. Chồng tôi thấy con khỏe, biết ti mẹ ngon lành thì vui lắm, quay ra khoe với bà nội, bà ngoại líu ríu. Con làm da tiếp da với mẹ hơn 1h, rồi được mặc quần áo và đặt nằm ngay cạnh mẹ. Hai giờ sau, cả 2 mẹ con em được đẩy về phòng nghỉ. Trong lúc nằm đó, luôn có 1 điều dưỡng ngồi ngay cạnh giường, theo dõi sức khỏe của cả 2 mẹ con nên tôi rất yên tâm. Trước khi về phòng, bác sĩ gây tê còn qua hỏi về tình trạng sau khi gây tê của tôi và khám độ co bóp tử cung thế nào. Ở phòng hậu phẫu yên tĩnh nên tôi đã ngủ được, lúc về phòng khá tỉnh táo và giọng nói về lại như bình thường. Bố tôi gọi điện hỏi thăm, thấy con trả lời bình thường, còn không nghĩ là tôi đẻ mổ. Tôi mổ lúc 8 rưỡi sáng nhưng chiều là ngồi dậy cho bé ti được rồi. Hơi đau chút nhưng có thuốc giảm đau và cái giường khá tiện nghi nên vẫn ngồi được. Tôi tập đi dần dần, chầm chậm rồi cũng hết đau.
Bốn ngày nằm viện, các cô điều dưỡng khá vất vả nhưng vẫn nhiệt tình, kiên trì nhiều lần hướng dẫn cho bé biết ngậm vú mẹ mà không hề càu nhàu, lại tranh thủ bổ sung kiến thức cho sản phụ với tất cả nhiệt huyết của người truyền kiến thức nuôi con bằng sữa mẹ. Các cô rất khuyến khích cho bé ti trực tiếp. Cuối cùng bé đã bú mẹ hoàn toàn và em đã đủ tự tin để chăm sóc con mình một cách tốt nhất.
Hai mẹ con đã trải nghiệm cuộc vượt cạn tại Vinmec “mẹ tròn con vuông”. Với tôi, dịch vụ sinh ở Vinmec thực sự là có nhiều “điểm cộng” – chị Nguyễn Thu Thủy chia sẻ.