Nhật ký đi đẻ lần 3 đầy xúc động và cũng rất “ly kỳ” của Hotmom Nguyễn Bích Hằng (Hằng Túi) tại Vinmec Times City đã chiếm không ít cảm tình và sự đồng cảm sâu sắc của những người phụ nữ đã từng trải qua những giây phút chờ đợi, chào đón con yêu.
Nhật ký đi đẻ Sữa
Mới 7 tháng trước còn ôm bụng bầu 5 ngày ở viện chờ đẻ Sữa mà giờ lại đến Vinmec để đăng ký đẻ tiếp em bé của Sữa. Đối với bố mẹ, nơi đây có bao nhiêu kỉ niệm, kí ức khi chào đón các con lại ùa về, khi sinh chị Su anh Sóc mẹ cũng viết nhật ký giờ mẹ sẽ viết cho Sữa yêu của mẹ và cũng để gửi lời cám ơn các bác sĩ y tá tại đây.
Mẹ vẫn nhớ sáng hôm đó là ngày 8/3/2017 bố trước khi đi làm còn quay lại hẹn mẹ tối hôm đó đi ăn vì bố bảo từ hôm cầu hôn tới giờ chưa đưa mẹ đi ăn được bữa nào, bố vừa đi đc 10′ thì mẹ lao ngay vào nhà vệ sinh để lấy que ra thử, mẹ hồi hộp và chờ kết quả, 2 vạch hiện rõ ràng hihi vẫn y nguyên cảm xúc của 2 lần trước mẹ vừa hạnh phúc vừa bất ngờ, mẹ cười 1 mình nhưng mắt mẹ cứ nhoà đi vì nước mắt…đã 5 năm rồi mẹ mới lại có lại cảm xúc này. Ngay lập tức chụp lại và gửi cho bố con, và đúng 10′ sau bố quay trở lại nhà, bế mẹ lên và cười rối rít, chưa bao giờ hạnh phúc tới thế, bố đã chờ đợi con từ rất lâu rồi Sữa ạ. Sau đó ngay lập tức bố con giấu hết guốc của mẹ đi, đi siêu thị mua 1 đống sách và sữa thuốc cho mẹ, chắc bố nghĩ mẹ thiếu kinh nghiệm haha Khi con 12 tuần Bố mẹ quyết định chọn Vinmec để theo dõi và chăm sóc 2 mẹ con suốt quá trình mang thai vì trc đây mẹ cũng đẻ anh Sóc ở đây, mẹ mong rằng mẹ sinh Sữa cũng suôn sẻ như đi sinh anh Sóc
Hằng Túi hạnh phúc viên mãn bên người chồng thứ 2 và 2 con
3 tháng đầu mẹ nghén lắm Sữa ạ, không ăn uống được, chắc con thích ăn cóc, ăn mận hay sao mà mẹ chỉ ăn hoa quả chua thôi, mẹ con bị sụt 4kg trong 3 tháng đầu, thế mà trộm vía lần nào đi siêu âm bác sĩ cũng nói em bé của mẹ đạt chỉ tiêu và rất nghịch
3 tháng tiếp theo là những chuyến du lịch liên tục của mẹ con mình và cả gia đình, bay Đà Nẵng làm đám cưới bố mẹ này, bay đi Sài Gòn công tác với mẹ này, rồi bay đi Pháp, Ba Lan du lịch cả tháng trời, trộm vía mẹ con mình đều khoẻ, đi tới đâu mẹ cũng mong mỏi chờ tới lịch siêu âm để gặp em bé Sữa của mẹ, ấy thế mà con toàn che mặt úp vào bụng chả cho mẹ ngắm con. Anh Sóc, chị Su và bố tối nào cũng xếp hàng để hôn bụng mẹ, và nói chuyện với con đấy, ai cũng yêu con.
3 tháng cuối của thai kì là khi mẹ mệt mỏi nhất, cũng là thời điểm mẹ nhiều công việc nhất, thế mà em bé của mẹ vẫn luôn ngoan ngoãn cùng mẹ đi làm, đi học mỗi ngày cho tới tận khi lên bàn đẻ.
Hôm đó buổi sáng bố và mẹ cùng nhau tới bệnh viện để hoàn thiện đăng ký lưu trữ tế bào gốc cho con giống chị Su anh Sóc trước đây, mẹ luôn lo xa và mong các con được bảo vệ mạnh khoẻ nhất, lúc đó bố mẹ nghĩ chắc cũng phải 2-3 tuần nữa mới sinh con cơ.
Ấy thế mà tới buổi chiều, mẹ thấy xuất hiện dồn dập các hơn co, ra chút máu và đau bụng, chưa tới ngày sinh còn tận 3 tuần nữa nên mẹ còn lên facebook hỏi ý kiến mọi người có nên vào viện chưa, ai ai cũng giục vào viện ngay đi, và mọi ng rất háo hức chờ bạn Sữa ra đời đấy. Bố con điện thoại cho bệnh viện và được bác sĩ chỉ định vào viện ngay, thế là cả bố và anh chị xách theo làn đưa mẹ con mình vào viện. Anh Sóc chị Su háo hức lắm, đòi ở lại viện với mẹ và em để chờ bằng được lúc em ra đời, thế nên khi bác sĩ bảo mẹ vào phòng sinh là bố đã điện thoại ngay xin nghỉ học cho anh chị.
Rất may là các bác sĩ cẩn thận bảo mẹ vào nhập viện sớm vì theo thăm khám có thể sinh bất kì lúc nào, tới nơi thấy các bác sĩ, y tá và bên ngân hàng cuống rốn đã cẩn thận chờ sẵn ở phòng sinh rồi, mẹ nghĩ chắc chỉ vài tiếng nữa thôi là mẹ con mình gặp nhau, thế mà 1 ngày trôi qua trong hồi hộp, các cơn co mạnh liên tục, mẹ được theo dõi 24/24 nhưng vẫn không mở chút nào để sinh được, các bác sĩ nói đầu con còn cao chưa thúc xuống, muốn để mẹ sinh tự nhiên, rồi lại cẩn thận đưa mẹ đi siêu âm xem tình trạng của con và nước ối có ổn không, mẹ cầu trời khấn phật chỉ mong có thể đẻ thường được như anh Sóc chị Su.
Bố con và anh chị cũng rất căng thẳng ở cạnh mẹ không rời, 1 ngày tiếp theo lại trôi qua, chưa có biểu hiện gì là Sữa muốn ra ngoài, các bác sĩ cũng vất vả với mẹ con mình khi cứ bên ngoài chờ sinh để lấy cuống rốn, mọi người cứ khuyên mẹ đi về, nhưng mẹ lo lắng, cả thai kì đã rất giữ gìn rồi, nhỡ về có vấn đề gì thì sao, các bác sĩ cũng quyết định cho mẹ nhập viện chuyển từ phòng sinh qua phòng chờ sinh, ở đây mẹ yên tâm vì luôn được nghe thấy nhịp tim của con, có những lúc bất chợt nhịp tim chậm lại khiến mẹ muốn thót tim, nhưng yên tâm vì luôn có các cô y tá bác sĩ động viên mẹ, nói rằng mẹ sẽ đẻ thường được, cố gắng lên… mẹ nằm tiếp tục theo dõi 3 ngày, thời gian trôi qua đối với mẹ chậm thật chậm nhưng cứ nghe thấy tiếng nhịp tim con là mẹ yên tâm, có anh chị và bố luôn ở bên cạnh ăn ngủ cùng và chăm sóc cho mẹ, làm mẹ vui và thoải mái như ở nhà vậy, anh chị còn bảo rằng “chắc em chưa muốn ra đấy mẹ ạ, chắc ở trong bụng thích hơn”, thế là anh chị đã nghỉ học tới 4 hôm rồi để chờ Sữa đó.
Gia đình “túc trực” bên Hằng Túi trong những ngày ở viện chờ sinh bé thứ 3
2h đêm hôm đó như mọi đêm mẹ ôm chị Su nằm trên giường, anh Sóc và bố nằm dưới, mẹ bắt đầu thấy cơn co không phải là co giả nữa mà đau thực sự rồi, mẹ muốn cho anh chị và bố ngủ thêm nên mẹ tự theo dõi tim thai và cường độ các cơn co, đến khi dồn dập rồi mẹ gọi bố dậy, bấm chuông gọi bác sĩ và y tá, ngay lập tức mẹ đc chuyển xuống phòng sinh, các bác sĩ hội ý xem mẹ sẽ sinh thường hay sinh mổ vì dù cơn co nhiều nhưng đầu con vẫn rất cao, sợ con ngạt nếu mẹ không rặn được, mẹ nói mong muốn muốn sinh thường và mẹ sẽ làm được.
Ngay lập tức, các bác sĩ rất nhanh chóng giúp mẹ sinh thường và bắt đầu hướng dẫn mẹ thở đều đưa con ra từ từ, con biết không, mẹ đẻ Sữa hồi hộp nhất và cố gắng nhất đó, sợ con bị ngạt, mẹ gồng tới mức xuất huyết mắt và chân răng, đau đớn đến đâu mẹ cũng chịu được miễn con bình an, Mẹ cố gắng hết sức để đẩy được con ra ngoài, vậy mà đầu con vẫn chưa quay xuống, lúc đấy lo sợ con sẽ ngạt nên Bác sỹ và bố gần như lấy hết sức để tì lên bụng mẹ, cùng ấn bụng và mẹ thì gồng lên, lúc đó trong đầu mẹ chỉ nhẩm câu “adidaphat mong các ngài phù hộ cho mẹ con con được bình an”… và rồi con cũng chịu ra, e bé ngoan ngoãn chịu rặn ra cùng mẹ, bác sĩ lôi tuột con ra và đặt ngay lên ngực mẹ, mẹ khóc không cầm đc nước mắt, nhìn con bé tí, tím ngắt và khóc run run trên ngực mẹ, da kề da, mẹ con mình ôm nhau cả 2 cùng khóc, bố cũng vậy, khoảnh khắc không bao giờ mẹ quên em bé ạ, con đã bình an chào thế giới này.
Chỉ một lúc sau, con được chuyên gia lấy Máu cuống rốn, cắt rốn, làm vệ sinh và rồi lại được đặt nhẹ nhàng nằm lên ngực mẹ, em bé tí xíu đáng yêu lắm, cứ nằm lên ngực mẹ, chạm da mẹ một cái là lại im re không khóc và mò mò đi tìm tu ti… Yêu lắm khi cái miệng bé xíu ngậm ti mẹ bú những giọt sữa non đầu tiên, vẫn trần truồng người còn đỏ hỏn dính máu và nước ối của mẹ, không còn gì tuyệt vời hơn, dù là lần sinh thứ 3 nhưng cảm xúc vẫn hạnh phúc nguyên vẹn như vậy.
Mẹ thực sự cảm ơn các bác sĩ y tá Vinmec, đã cố gắng giúp mẹ sinh con 1 cách tự nhiên nhất có như vậy bây giờ khi con mới 4 tháng mẹ lại có bầu tiếp và mẹ mới giữ lại được em.
Cám ơn ông trời đã ưu ái mà cho mẹ những thiên thần đáng yêu nhiều và liên tục tới vậy hihi.
Mỗi lần sinh là 1 lần trải qua vô vàn cung bậc cảm xúc, chờ mong, lo lắng, hồi hộp, hạnh phúc, đau đớn, chịu đựng và cả sợ hãi nữa… nhưng đều là những kỉ niệm không bao giờ quên, là dấu mốc thiêng liêng của mẹ con mình em bé nhỉ.
Lần tới mẹ đi sinh thì đội quân hộ tống lại đông lên rùi.. Bố – Su – Sóc và Sữa nữa nhỉ. Mẹ yêu cả nhà.
Nguồn: Facebook Nguyen Bich Hang
Ảnh: Facebook nhân vật